宋代:张眇
寓yù钱qián塘táng得dé乡xiāng人rén消xiāo息xī--张zhāng眇miǎo
西xī子zi湖hú边biān放fàng鹤hè仙xiān,,几jǐ回huí同tóng醉zuì木mù兰lán船chuán。。
相xiāng思sī东dōng路lù一yī千qiān里lǐ,,忆yì别bié西xī风fēng十shí四sì年nián。。
远yuǎn信xìn有yǒu时shí凭píng雁yàn寄jì,,新xīn诗shī近jìn日rì赖lài僧sēng传chuán。。
不bù须xū更gèng问wèn垂chuí纶lún叟sǒu,,已yǐ有yǒu霜shuāng痕hén到dào鬓bìn边biān。。
上一首:张岷《观洛城花呈尧夫先生》
下一首:张元道《秋意》
唐代·张眇的简介
张眇,字子东【dōng】,宋末【mò】安仁【rén】(今江西馀干东南)人【rén】。善【shàn】书法,与李仲公文、黄均瑞诗,并称安仁三绝【jué】。事【shì】见清【qīng】康熙《饶州府志》卷四○。